Change background image
chúng tôi đã chuyển qua hocsinhtanlap.net

chúng tôi đã chuyển qua hocsinhtanlap.net

chúng tôi đã chuyển sang hoạt động tại diễn đàn mới.Mời các bạn vào theo địa chỉ sau " http://hocsinhtanlap.net"

Go downThông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

© FMvi.vn

17/04/12, 08:05 pm
avatar
avatar

Thượng tá

Yêu là một người là khi …

Là khi năm tháng thời gian chỉ là những cột mốc cho những kỷ niệm ngày càng dày thêm của một tình yêu bất diệt, là khi còn tình yêu thì bạn vẫn còn những nụ cười trẻ thơ dưới mái đầu bạc trắng và đôi mắt hằn vết chân chim. Là khi bạn hiểu thời gian có thể xóa nhòa mọi thứ, những con người rồi cũng sẽ vô ơn và lạnh lùng với nhau, và dòng xoáy khắc nghiệt của thực tại sẽ giật khỏi tay bạn mọi vinh quang – nhưng sẽ không bao giờ làm phai tàn những ký ức tuyệt vời bạn đã có trong tình yêu. Là yêu có nghĩa không bao giờ nói lời hối tiếc, là tiếp tục, có nghĩa là bước tới, có nghĩa là nắm chặt tay nhau, là đi tiếp con đường vô tận, vì mỗi khoảng khắc cũng đã tuyệt vời hơn tất cả giấc mơ hạnh phúc nhất của bạn. Là như Sir Alexander Chapman Ferguson yêu United, 25 năm có lẻ…





Là khi bạn bước qua lằn ranh giữa sự sống và cái chết, rằng bạn hiểu được sống là một tội lỗi và một phước lành, nên cứ yêu đi – yêu nồng nhiệt, đa mê, cuồng si đến ngây dại, yêu thay cho cả những mối tình chưa vẹn, thay cho cả vẻ đẹp của “những bông hồng thành Manchester”. Là khi bạn hiểu rằng bạn được sống là vì Chúa ban cho bạn một sự ám ảnh, một sự ám ảnh màu đỏ trong suốt cuộc đời, và bạn vẫn mỉm cười tạ ơn Chúa cho lòng nhân từ của Người. Là như Sir Bobby Charlton yêu United, từ cái chết đến nỗi đau, từ đắng cay đến vinh quang tột đỉnh, rằng khi Người còn sống, trái tim Người còn đâp thì United còn là tình yêu của người.

Là khi bạn chân thành ngạc nhiên khi được hỏi một tình yêu đẹp là thế nào, và tại sao lại yêu cuồng nhiệt như vậy – vì chính cuộc sống của bạn đã là minh chứng cho tình yêu đẹp nhất ấy. Là 22 năm ròng, 900 lần – một màu áo, một trái tim, một tình yêu – bạn xỏ giày và ngẩng cao đầu bước trên thảm cỏ, để mang về những nụ cười cho người mình yêu. Là khi bạn từ bỏ những thú vui của tuổi trẻ, đến với thiền, yoga và tập luyện quên thời gian – chỉ đến tận hưởng thêm từng phút giây bên người mình yêu. Là khi bản tính hài hước không thể chối cãi của Nhân Mã trong bạn “bộc lộ” với lời mỉa mai rằng “tôi sẽ không phạm sai lầm như Scholes là giải nghệ quá sớm" (sau 20 năm, ở tuổi 37 – là “sớm” sao???). Là như Sir Ryan Joseph Giggs yêu United, 22 năm có lẻ.

Là trong tất cả sự điên rồ của thế giới này, trong tất cả những bất hạnh từ sự ghẻ lạnh của những người chung tổ quốc, thì có một người yêu bạn như-bạn-vẫn-vậy. Là khi tình yêu khiến bạn từ một kẻ ăn mày danh hiệu (ở cả CLB và đội tuyển quốc gia), từ một kẻ hợm hĩnh quái dị - thành một điều gì đó rất đẹp, một điều bất tử trong mắt người bạn yêu. Là khi tình yêu ấy khiến bạn cảm thấy như bạn giàu có nhất thế giới – vì đã có được tất cả những gì quý giá nhất, làm bạn cảm thấy mình như một vị vua. Là khi bạn cảm thấy chỉ một thoáng ngập ngừng trong tình yêu đã là một sự phản bội, rằng người bạn yêu xứng đáng với những tình yêu đẹp nhất, nồng nhiệt nhất, chân thành nhất, vĩnh cửu nhất. Là khi bạn cất bước ra đi, không phải vì bạn đã hết yêu, mà vì bạn cảm thấy mình không còn xứng đáng với tình yêu của người ấy nữa. Là khi bạn “rời khỏi CLB như chia tay một người phụ nữ. Khi bạn không còn lời nào để sẻ chia, bạn lặng lẽ ra đi”. Là như “King” Eric Daniel Pierre Cantona yêu United, ngắn ngủi nhưng tráng lệ và vương giả.

Là khi bạn lạ lẫm với cái thề giới kim tiền, và dành tất cả tâm trí của mình trên thảm cỏ xanh tươi của Nhà hát Old Trafford. Là khi trầm lặng không phải tính cách của bạn, chỉ là mỗi phút giây bước chân người ấy đã là cuộc trò chuyện thú vị nhất rồi. Là khi bạn có vấn đề về thị giác, ừ thì cũng chẳng sao đâu, vì “the love is blind” – tình yêu là mù quáng mà. Là khi bạn nghĩ “sẽ không thể” nhưng tình yêu nhẹ nhàng thì thầm với bạn “có thể chứ”, để rồi sau hơi trăm ngày xa cách, hơn tám tháng ròng chia tay, bạn lại trở về vòng tay người ầy - ấm áp, thân quen như chưa hề có cuộc chia ly. Là như “Ginger” Price Paul Scholes yêu United, đến khi chừng có thể...



Là khi bạn lớn lên trong tình yêu của người ấy, và dù cuộc đời có ném cả chiếc đàn ghitar vào bạn, thì bạn cũng sẽ không ngừng yêu người ấy. Là khi bạn cắn môi chia tay người ấy, sau những đêm không ngủ và những kỷ niệm lãng mạn vẫn quyện về như mật ngọt trên đôi môi và trong tâm trí của bạn. Là khi bạn đang ở giữa nắng ấm và những vì tinh tú, và chợt nhận ra không có nơi nào đẹp bằng thành phố nhỏ đầy sương mù ấy. Là khi con đường mưu sinh có đẩy bạn đến đâu thì đôi mắt bạn vẫn luôn khắc khoải nhìn về chốn xưa. Là như David Robert Joseph Beckham vẫn yêu đậm sâu United, sau tất cả những phong ba của cuộc đời.

Là khi bạn có một niềm tin không gì lay chuyển rằng những điều mang lại hạnh phúc cho người bạn yêu sẽ luôn là điều đúng đắn. Là khi bạn sẵn sàng bất chấp tất cả phép lịch sử hay thói tọc mạch của người đời, để nhảy xổ vào những gã xúc phạm tình yêu của bạn, với những cú đấm để cho gã hiểu nỗi đau của bạn. Là khi một nụ cười của người bạn yêu còn vinh quang hơn tất cả huân chương và chức tước trên cuộc đời này. Là khi chỉ người ấy nhìn thấy trong con người cục mịch của bạn là một đứa trẻ, một đứa trẻ cần được vỗ về ầu yếm. Là như “Red Neville” – Gary Neville yêu United cuồng si.

Là khi người ấy, người danh giá nhất trong những người danh giá, mỉm cười và đưa tay cho bạn – một người xấu xí và gồ gề như đá, để nâng bạn lên tận những vì sao – để tìm ra “ngọc” trong bạn. Là khi người ấy tôn trọng từng sở thích của bạn, khi người ấy bảo bọc che chở bạn, và chiều chuộng bạn đến vô lý – vì người ấy đặt vào tay bạn một niềm tin vô tận. Để rồi sau mỗi bàn thắng, mỗi vinh quang – bạn chạy về phía người ấy, hai tay giang rộng như muốn rằng bạn đang bay trong tình yêu. Là sau mỗi vinh quang, bạn chạy đến người ấy với một nụ hôn nồng cháy, để chứng minh rằng, với tình yêu – ai cũng có thể “flying without wings”. Là như Wayne Mark Rooney yêu United, và yêu Everton – vì United đồng ý với điều đó.



Là khi một gã sở khanh như bạn với nụ cười “chết người” cũng phải câm lặng vì si mê trước vẻ đẹp của người ấy. Là khi người ấy yêu tất cả những tính xấu của bạn, những lúc đỏng đảnh của bạn. Là như Marilyn Monroe đã nói: “nếu một người không thể chấp nhận những cái xấu xa nhất của tôi, thì họ cũng không xứng đáng với những cái đẹp đẽ nhất của tôi”. Là khi con tim của bạn thật sự đập theo nhịp điệu của tình yêu, và đôi chân bạn có thể khiêu vũ mà không cần tiếng nhạc – là khi bạn luôn muốn mỗi phút bên người ấy là một buổi dạ tiệc bất tận. Là khi người ấy để bạn ra đi – đến với những phù hoa và cuộc vui mới, nhưng sau khi tỉnh cơn say, bạn gục mặt khóc vì biết rằng mình sẽ không thể yêu ai sâu đậm như vậy, một lần nữa. Là khi bạn đứng trên đỉnh thế giới với tất cả phù hoa mà cả nhân loại ghen tỵ, bạn vẫn thấy thiếu thốn và sợ hãi – và bạn mơ về vòng tay ấy. Là như Cristiano Ronaldo dos Santos Aveiro, hay đơn giản là CR7, yêu khắc khoải United giữa dải ngân hà của hoàng gia Madrid.

Là khi bạn chấp nhận một vai trò bình dị, khi bạn không làm cái điều lố lăng là so sánh những mối tình với nhau. Đơn giản là bạn chỉ làm hết sức có thể để mang lại hạnh phúc cho người ấy, và bạn chấp nhận những hoài niệm, những niềm riêng, những nhớ mong của người ấy. Là khi bạn chia sẻ với người ấy cả sự nhớ nhung với mối tình cũ, vì nó quá tuyệt vời. Là khi người bạn yêu vui – có nghĩa là bạn sẽ vui, như thể bạn tồn tại chỉ vì người ấy. Là như Luis Antonio Valencia Mosquera, hay V25 yêu United, giản dị và đơn sơ đến mấy.

Là khi người ấy là tất cả ước mơ của bạn, và để có người ấy trong vòng tay – bạn sẵn sàng làm những điều mà chính bạn cũng không tin mình có thể. Là khi trong vô vàn nghiệt ngã của số phận và những giấc mơ vỡ nát, người ấy đơn giản là ngồi bên cạnh bạn, cho đến khi bạn cảm thấy khá hơn – và an ủi bạn, chăm sóc bạn, để làm bạn có thể tin vào bản thân mình lần nữa. Là khi bạn tự hào với tình yêu trên ngực áo của mình, như thể chẳng có điều nào khác trên thế giới đáng bận tâm. Là khi bạn bật cười nhớ lại những lúc “hoang mang” – những lúc “vì sao người không nhận lấy”, những lúc “vì em lạnh lùng băng giá” – khi bạn đang tận hưởng hơi ấm của tình yêu. Là như Darren Flectcher, Jonny Evans, Danny Welbeck, Tom Cleverly – những người lớn lên với tình yêu của United – như một sứ mệnh trong cuộc đời này.

Là những mối tình si không bao giờ được đáp lại, và bạn mỉm cười chấp nhận điều đó. Là khi bạn “gần đất xa trời”, bạn có thể mơ màng nhìn ra cửa sổ và nói rằng: “tôi đã yêu hết mình”. Là như John O’Shea, Wes Brown, Nicky Butt, Phil Neville, Darren Gibson ... yêu United.

Là như bạn, như tôi – như những Mancunians nhuyệt huyết, sẽ thức trọn đêm xuân này để dõi theo từng bước chạy của đoàn quân Quỷ Đỏ trên xứ sở hoa Tu Líp. Chúng ta không ngủ, vì không có giấc mơ nào đẹp bằng việc chúng ta được nhìn ngắm United của mình.
Là khi “vẻ đẹp không nằm trên gò má hồng của mỹ nhân, mà nằm trên khóe mắt của kẻ si tình”, là khi đôi mắt bạn đẫm lệ vì những dòng chữ của tôi, như những giọt lệ của tôi thấm đẫm trên bàn phím khi viết bài này.

Xen kẽ giữa tiếng mưa Sài gòn, là bài hát của Air Supply “I can never get enough of you”. Ừ nhỉ, I can never get enough of you, my Manchester United, my endless love.
Yêu Một Người Như Yêu United  20120220142355cmnaYêu Một Người Như Yêu United  20120220143038.un.Yêu Một Người Như Yêu United  20120220143357ndnv____article.0.0F6087E700000578.780_634x414http://upload.manutd.com.vn/Files/61c6f5a7-adc6-4d44-a22f-dda28c66014e/2012/02/20/20120220142355cmna.jpg

Thích

Báo xấu [0]

Gửi một bình luận lên tường nhà tanfromsh
Trả lời nhanh

Về Đầu TrangThông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

  © FMvi.vn

« Xem bài trước | Xem bài kế tiếp »

Bài viết liên quan

    Quyền hạn của bạn:

    Bạn không có quyền trả lời bài viết