Change background image
chúng tôi đã chuyển qua hocsinhtanlap.net

chúng tôi đã chuyển qua hocsinhtanlap.net

chúng tôi đã chuyển sang hoạt động tại diễn đàn mới.Mời các bạn vào theo địa chỉ sau " http://hocsinhtanlap.net"

Go downThông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

© FMvi.vn

01/12/11, 04:26 pm
Admin
Admin

Admin

Một chiều cuối tuần đẹp trời hẹn gặp nhà báo, nhà thơ trẻ Phong Việt, được nghe anh trải lòng về những kỷ niệm đẹp dưới mái trường xưa.“Luôn muốn tìm lại ký ức học trò đã mất” Hinh-ca-lop-cua-anh-va-thay-giao-Tanh-chup-nam-12-truong-THPT-Nguyen-Hue-Tuy-Hoa-anh-ngoi-o-vi-tri-thu-3-tu-ngoai-tinh-vao-hang-ngoi_ec417
Hình cả lớp của anh và thầy giáo Tánh- chụp năm 12, trường THPT Nguyễn Huệ (Tuy Hòa), anh ngồi ở vị trí thứ 3 từ ngoài tính vào (hàng ngồi).

Chào Phong Việt, ai cũng từng có một thời học trò đáng để “khắc cốt ghi tâm”, tôi tò mò không biết những năm tháng đầy kỷ niệm đó của anh như thế nào?

Những kỉ niệm rất khó quên của thời học sinh thường luôn thuộc về những trò nghịch ngợm, tôi và những người bạn của mình cũng thế. Mùa hè năm lớp 4, trường tiểu học Âu Cơ (Tuy Hòa, Phú Yên) của chúng tôi cho sửa lại một số phòng học chuẩn bị đón năm học mới. Trường có hai dãy lầu, xe đổ cát đổ một đống cát to đùng phía dưới lầu để thuận tiện cho việc xây dựng. Thế là cả đám học trò tụi tôi nghĩ ra chuyện leo lên lầu một và nhảy xuống đống cát… cho vui. Mặc dù khoảng cách từ lầu một đến đống cát phía dưới chỉ cỡ 4m, nhưng với những đứa trẻ 9-10 tuổi thì việc đó cực kì nguy hiểm, thế mà không hiểu sao đứa nào cũng thích thú.

Những kỷ niệm qua lời kể của anh rất sống động và chi tiết. Từ bao giờ anh tập cho mình thói quen lưu giữ những khoảnh khắc đẹp của thời học trò?

Đó là lần đầu tiên trong đời tôi nhận ra cảm giác của sự mất mát. Một buổi sáng năm tôi học lớp 4, cô giáo bước vào lớp và thông báo bạn H. đã mất đêm qua vì một cơn sốt đột ngột. Ngay giây phút ấy, tôi quay đầu nhìn sang dãy bàn bên cạnh nơi H. ngồi và rất khó để diễn tả cảm xúc của mình như thế nào.

Cảm giác mất mát ấy vô tình đã trở thành một chất xúc tác cho việc tôi luôn mong muốn giữ lại những khoảnh khắc đẹp của thời học sinh. Chỉ sợ mình quên một thứ gì đó sẽ không còn cơ hội để nhớ...

Giữ ký ức là một chuyện nhưng giữ được tình bạn như xưa lại là một chuyện khó khăn khác. Những người bạn cũ của mình, với anh vẫn còn thân thiết?

Tình bạn thời học trò của những năm cấp hai, cấp ba tôi vẫn giữ lại được khá nhiều nhưng thời tiểu học thì gần như chẳng còn mấy ai. Tôi vẫn luôn cảm thấy nợ chính mình một lời hứa tìm lại những người bạn của thời tiểu học ngày ấy. Nếu có ngày đó, sẽ không chỉ những câu chuyện về 20 năm đi qua mỗi người như thế nào, cuộc sống hiện tại ra sao, còn những hoài bão gì nữa… Đôi khi chỉ là những kỉ niệm nho nhỏ của những ngày còn là cô bé, cậu bé nghịch ngợm. Bấy nhiêu đó thôi, đã có thể làm cho chúng tôi sống lại được cả một quãng đời thơ ấu đầy tươi đẹp.
“Luôn muốn tìm lại ký ức học trò đã mất” Hup-chung-voi-ban-than-Quang-Vu-dua-ban-hoc-chung-voi-a-tu-mau-giao-va-den-gio-hai-dua-van-la-ban-than-nhat-Hinh-chup-nam-lop-12-gio-ban-anh-da-co-gia-dinh-va-dang-o-My_fefde
Mỗi thế hệ học trò mỗi khác nhau về cách sống, cá nhân anh nghĩ sao về cuộc sống của giới trẻ bây giờ?

Cuộc sống phát triển và mỗi thế hệ ngày một khác đi. Tuy vậy, tôi thấy đời sống bạn bè cũng như tâm tư tình cảm của học trò muôn đời vẫn thế, chỉ có cách chia sẻ và biểu hiện khác biệt nên nhiều người thấy lạ lẫm. Chẳng hạn trước đây, học trò muốn hẹn hò nhau ăn chè hay đi chơi đâu đó sẽ ghé nhà hoặc rủ nhau trên lớp, còn bây giờ chỉ cần một tin nhắn điện thoại hay một cái post trên mạng xã hội, thế là đủ.

Anh có những người bạn hay nhóm bạn thật nào bước ra từ thế giới ảo?

Nhiều chứ. Thật ra tôi không quan niệm thật hay ảo, cái chính là nếu bạn có chung những đam mê hay sở thích thì sao lại không làm quen, kết bạn với nhau. Trên mạng tôi vẫn có những group bạn chơi thân với nhau - bạn học có, bạn phóng viên có. Chúng tôi vẫn hay thăm hỏi nhau và khá thường xuyên hẹn nhau trên đấy để trao đổi công việc hay trò chuyện với nhau. Sự phát triển của những trang mạng xã hội như bạn thấy đấy, mang con người ta đến gần nhau hơn rất nhiều.

Có bao giờ Phong Việt nghĩ đến một nơi chốn để tìm lại những kỉ niệm thời cắp sách của mình, ví như một kho lưu giữ ký ức chẳng hạn?

Đời người có hai quãng đời đẹp nhất, một là thời thơ ấu hồn nhiên và một là thời học trò với bao kỷ niệm dưới mái trường, bên thầy cô, bè bạn và những mối tình đầu trong sáng. Tôi thường ghé vào trang truongxua.vn để tìm về những ký ức thời học trò đã mất, với hi vọng tìm lại được những bạn học cũ để thực hiện lời hứa của mình.

Cảm ơn anh về buổi trò chuyện thú vị này! Arrow
https://hocsinhtanlap.forumvi.com

Thích

Báo xấu [0]

Gửi một bình luận lên tường nhà Admin
Trả lời nhanh

Về Đầu TrangThông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

  © FMvi.vn

« Xem bài trước | Xem bài kế tiếp »

Bài viết liên quan

    Quyền hạn của bạn:

    Bạn không có quyền trả lời bài viết