Một mùa Giáng sinh đang đến, Giáng sinh đến mang theo cái lạnh của đất trời đồng thời cũng mang theo hơi thở ấm áp trong từng nụ cười rạng rỡ. Người ta vui vẻ phàn nàn với nhau „Lại phải đi mua quà Giáng sinh rồi.“ nhưng trong câu phàn nàn ấy chứa đựng bao nhiêu ý nghĩa dành cho những người mình yêu thươn...g.
Nhân dịp này ai ai cũng thưởng cho mình một đôi phút thoải mái dạo vòng xung quanh chợ Giáng Sinh, người ta xem xét nhìn ngó rồi so sánh, năm nay thế này năm nay thế kia, năm nay cây thông to hơn năm ngoái nhưng ít đèn quá, ông già Tuyết cưỡi Tuần Lộc năm ngoái đâu rồi, sao không thấy nữa…Chợ Giáng Sinh đẹp đặc biệt vào buổi tối, các ánh đèn hoà quyện vào nhau tạo cho thành phố một không gian lung linh mờ ảo nhưng vô cùng ấm áp.
Cả khu chợ bừng lên rạo rực bởi tiếng cười nói, bởi hơi thở nồng nàn, bởi làn khói bốc ra từ hàng xúc xích nướng. Lại nói đến xúc xích nướng, ở Đức một lễ hội không xúc xích nướng không phải lầ lễ hội. Xúc xích nướng có nhiều loại ví dụ như Bratwurst, Krakauer, Thüringer,.. tùy vào khẩu vị của mỗi người. Nước Đức không hổ danh là nước có xúc xích ngon nhất trên thế giới. Cho dù bạn có ăn xúc xích ở đâu đi chăng nữa nhưng chỉ cần một lần ăn xúc xích của Đức bạn sẽ ngay lập tức phát hiện ra sự khác biệt. Hãy cứ tưởng tượng mà xem giữa trời đông giá lạnh bạn cầm bánh mỳ kẹp xúc xích nóng hổi trên tay cắn rộp một cái, thiên đường là đây chứ đâu nữa.
Nào bây giờ hãy thưởng cho mình một cốc rượu nho nóng, rượu nóng hơi thở nóng khiến người ta gần gũi hơn, vì muốn chia sẻ hạnh phúc ấy nên người ta hôn nhau nhiều hơn đứng sát vào nhau hơn hay vì lạnh mà họ cần một chút rạo rực từ người thương yêu.
Trẻ con hoặc những người lớn có tâm hồn trẻ con có thể đi dạo trong khhu rừng cổ tích sẽ được thấy lại bao nhiêu điều kỳ lạ. Đây là „Ông lão đánh cá và con cá vàng“, góc kia là „Vua ếch“, xa xa có „Chú mèo đi hia“, … Nếu ai đi chợ Giáng Sinh mà bỏ qua rừng cổ tích thì thật phí, dạo xung quanh rừng cổ tích ta như thấy lại cả tuổi thơ thần thoại.
Vừa xem vừa nhâm nhi bánh Mutze, đó là điều vô cùng dễ hiểu tại sao các em bé kéo tay bố mẹ vào bằng được rừng cổ tích. Dưới chân nhà thờ Đức mẹ Marie là khu chợ thời Trung cổ, những gian hàng ở đây được bày bán và trang trí theo phóng cách thời trung cổ, rượu nho, áo da thú, lông thú, đá màu...Cả những người bán hàng cũng cũng vậy, họ đeo kiếm, mặc áo giáp sắt, những tu sỹ xách đèn lồng đi dạo khắp chợ. Vào khu chợ này người ta có cảm giác đặc biệt hơn cả họ nghe những bài hát những gia điệu hào hùng của các tráng sỹ. Giữa chợ hai đống lửa lớn được dựng lên, họ quây quần bên nhau, người quen cũng như không quen, họ chỉ cần sự chia sẻ vô hình mà hữu thực của người bên cạnh, cái đó vô cùng hiếm hoi trong ngày thường, đặc biệt trong cuộc sống hiện đại ở một đất nước toàn máy móc và ô tô như thế này.
Giáng Sinh, Giáng Sinh, Giáng Sinh.
Lắng nghe bài Jingle Bell mà rạo rực.
Hà Anh
Nhân dịp này ai ai cũng thưởng cho mình một đôi phút thoải mái dạo vòng xung quanh chợ Giáng Sinh, người ta xem xét nhìn ngó rồi so sánh, năm nay thế này năm nay thế kia, năm nay cây thông to hơn năm ngoái nhưng ít đèn quá, ông già Tuyết cưỡi Tuần Lộc năm ngoái đâu rồi, sao không thấy nữa…Chợ Giáng Sinh đẹp đặc biệt vào buổi tối, các ánh đèn hoà quyện vào nhau tạo cho thành phố một không gian lung linh mờ ảo nhưng vô cùng ấm áp.
Cả khu chợ bừng lên rạo rực bởi tiếng cười nói, bởi hơi thở nồng nàn, bởi làn khói bốc ra từ hàng xúc xích nướng. Lại nói đến xúc xích nướng, ở Đức một lễ hội không xúc xích nướng không phải lầ lễ hội. Xúc xích nướng có nhiều loại ví dụ như Bratwurst, Krakauer, Thüringer,.. tùy vào khẩu vị của mỗi người. Nước Đức không hổ danh là nước có xúc xích ngon nhất trên thế giới. Cho dù bạn có ăn xúc xích ở đâu đi chăng nữa nhưng chỉ cần một lần ăn xúc xích của Đức bạn sẽ ngay lập tức phát hiện ra sự khác biệt. Hãy cứ tưởng tượng mà xem giữa trời đông giá lạnh bạn cầm bánh mỳ kẹp xúc xích nóng hổi trên tay cắn rộp một cái, thiên đường là đây chứ đâu nữa.
Nào bây giờ hãy thưởng cho mình một cốc rượu nho nóng, rượu nóng hơi thở nóng khiến người ta gần gũi hơn, vì muốn chia sẻ hạnh phúc ấy nên người ta hôn nhau nhiều hơn đứng sát vào nhau hơn hay vì lạnh mà họ cần một chút rạo rực từ người thương yêu.
Trẻ con hoặc những người lớn có tâm hồn trẻ con có thể đi dạo trong khhu rừng cổ tích sẽ được thấy lại bao nhiêu điều kỳ lạ. Đây là „Ông lão đánh cá và con cá vàng“, góc kia là „Vua ếch“, xa xa có „Chú mèo đi hia“, … Nếu ai đi chợ Giáng Sinh mà bỏ qua rừng cổ tích thì thật phí, dạo xung quanh rừng cổ tích ta như thấy lại cả tuổi thơ thần thoại.
Vừa xem vừa nhâm nhi bánh Mutze, đó là điều vô cùng dễ hiểu tại sao các em bé kéo tay bố mẹ vào bằng được rừng cổ tích. Dưới chân nhà thờ Đức mẹ Marie là khu chợ thời Trung cổ, những gian hàng ở đây được bày bán và trang trí theo phóng cách thời trung cổ, rượu nho, áo da thú, lông thú, đá màu...Cả những người bán hàng cũng cũng vậy, họ đeo kiếm, mặc áo giáp sắt, những tu sỹ xách đèn lồng đi dạo khắp chợ. Vào khu chợ này người ta có cảm giác đặc biệt hơn cả họ nghe những bài hát những gia điệu hào hùng của các tráng sỹ. Giữa chợ hai đống lửa lớn được dựng lên, họ quây quần bên nhau, người quen cũng như không quen, họ chỉ cần sự chia sẻ vô hình mà hữu thực của người bên cạnh, cái đó vô cùng hiếm hoi trong ngày thường, đặc biệt trong cuộc sống hiện đại ở một đất nước toàn máy móc và ô tô như thế này.
Giáng Sinh, Giáng Sinh, Giáng Sinh.
Lắng nghe bài Jingle Bell mà rạo rực.
Hà Anh